Chuyện rằng, có một anh tiều phu rất khỏe đến xin việc ở chỗ của một tay buôn gỗ.
Lương lậu khá khẩm, cơm rượu tử tế nên tiều phu ta… máu lửa lắm.
Ông chủ đưa cho anh chàng tiều phu một cái rìu và chỉ cho anh khu vực làm việc.
Ngày đầu tiên, anh chàng mang về được 18 cây gỗ.“Xin chúc mừng! Cứ thế phát huy nhé!”, người buôn gỗ vui vẻ.
Lời của ông chủ như một lời khích lệ đến chàng tiều phu, anh thậm chí còn làm việc chăm chỉ hơn vào ngày hôm sau, nhưng chỉ mang về được 15 cây gỗ.
Ngày thứ ba, anh càng cố gắng hơn nữa, nhưng cũng chỉ mang về được có 10 cây. Càng ngày anh càng mang về ít hơn.
“Có lẽ mình đã bị yếu đi rồi!”, anh chàng tiều phu nghĩ. Anh đã đến chỗ ông chủ để xin lỗi và nói rằng anh không hiểu có chuyện gì đang xảy ra.
Người thương gia liền hỏi: “Lần cuối cùng anh mài chiếc rìu của mình là bao giờ?”.“Mài rìu ư? Tôi không có thời gian để làm việc đó, vì lúc nào cũng bận rộn chặt cây…”.
Hóa ra, có rìu trong tay, mà cứ hăm hở chặt chém, không lo nghĩ ngợi, mài dũa thì cái lưỡi rìu ấy có cũng… phí thật!